Em cũng vậy, đã đôi lần lầm lỡ
Không hiểu mình, hiếu thắng cả bản thân
Lấy cái tôi, ôm cay đắng lặng thầm
Là bồng bột cứ ngỡ rằng ...mình đúng
Em đã hiểu, tháng ngày như địa ngục
Sống trên đời có lúc chỉ thương đau
Rồi chán nản tìm vui với men sầu
Có biết đâu...vết lòng càng thêm lớn
Tỉnh lại rồi, con đường kia có rộng?
Có thênh thang cho sự sống đâm chồi
Dạy cho em, hạnh phúc đơn giản thôi
Là trân trọng cuộc đời đang hiện hữu
Hỏi nhân gian thứ gì là vĩnh cửu
Để cho em không níu lấy tủi hờn
Biết yêu người, yêu những dối gian luôn
Và thứ tha... buông tay điều đã mất